Chapter Text
Ánh hoàng hôn rực rỡ báo hiệu một ngày dài lại sắp kết thúc trên khắp các dãy nhà ở Oregan. Những tia nắng cuối cùng với sắc cam rực rỡ le lói len qua cửa sổ của một căn phòng nhà nghỉ, chiếu vào người em trai nhà Winchester. Sam ngồi bên chiếc bàn, những ngón tay điêu luyện đang gõ trên bàn phím laptop. Đột nhiên, cậu nghe thấy tiếng mở cửa và vài tiếng bước chân vụng về.
- Dean đã về. - Sam nghĩ. Cậu đứng dậy và đi về phía có thể trông thấy Dean. Và rồi, đúng đó là Dean đấy....nhưng cũng không hẳn là Dean mà cậu thấy mỗi ngày. Đứng trước Sam đây là một cậu nhóc tuổi teen mới lớn với bộ quần áo quá cỡ mà Dean đã mặc khi rời khỏi phòng trưa nay. Cậu nhóc nhìn Sam với đôi mắt ánh xanh lục quen thuộc cùng biểu cảm rõ là không vui vẻ gì trên khuôn mặt tàn nhang.
- "Dean?" - Sam dè dặt gọi.
- "Yeah, anh mày đây." - Dean trả lời với tông giọng khó chịu.
- "Dean!? Cái quái gì xảy ra với anh vậy?! Anh ổn chứ?!"
- "Anh theo dõi một con quỷ cái đi tới khu xưởng bỏ hoang. Rồi đột nhiên anh bị một con quỷ cái khác tập kích bất ngờ. Khi anh tỉnh dậy thì như mọi lần, bị trói dưới cái sàn còn bẩn hơn bản chất của lũ quỷ có sừng! Rồi em biết thế nào không? Con quỷ cái đó tự giới thiệu là phù thủy đang rất tức giận vì anh xía vào làm hỏng chuyện của nó. Rồi tèn ten! Con đũy đó đọc thần chú và giờ anh như thế này đây!!!"
Dean nhấn mạnh phần cuối của câu chuyện bằng cách lên giọng đầy khoa trương và chìa cả hai tay, để mặc chiếc quần jeans quá cỡ ấy tuột dọc theo đôi chân thon thả và mịn màng của một cậu bé đương tuổi dậy thì.
- "Và không! Anh mày không có ổn!"
Sự im lặng bao trùm lên căn phòng trọ trước khi Sam lại dè dặt lên tiếng.
- "Vậy là anh bị phù thủy nguyền rủa? Còn tên phù thủy ấy đâu?"
- "Chính cmn xác đấy, em zai à!! Và giờ con đũy ấy ở chỗ chết tiệt nào mà chỉ có Chúa mới biết ấy!!"
- "Sao anh về đây được.....? Ồ khoan nào, đừng nói với em là anh.....tự lái xe đấy nhá?!"
- "Vậy em nghĩ anh sẽ chọn chết vì ung thư phổi ở cái kho xưởng đầy bụi bặm đấy à?! Chú em à, anh mày đẹp trai nhưng đâu có ngu."
- "Nhưng anh chưa có đủ tuổi!"
- "Anh mày ba mươi rồi đấy!"
Sau đó lại là một khoảng lặng khi mà hai anh em cứ thế nhìn nhau. Sam hít vào rồi thở hắt ra, cậu hiểu rằng Dean vừa trải qua một ngày không mấy dễ chịu và bây giờ không phải lúc để bắt đầu một cuộc khẩu chiến trẻ con.
- "Được rồi, Dean. Em sẽ nghiên cứu thử xem có cách nào để đảo ngược lại câu thần chú không. Còn anh thì nên đi tắm đi, biết đâu lại thấy khá hơn. Được chứ?"
- "Ừ okay, nghe hay đấy. Người anh có mùi như anh vừa đi đào mười ngôi mộ đây."
Vài phút sau, Sam nghe thấy tiếng cửa phòng tắm mở và Dean bước ra chỉ với chiếc khăn tắm quấn quanh vòng eo nhỏ. Nước nhỏ giọt từ mái tóc mềm mại trượt xuống làn da mịn màng nơi thân trên giờ đây thon thả của Dean. Sam nhận ra là mình đã nín thở nãy giờ. Cậu nuốt ngụm nước bọt. Từ xưa đến giờ, cậu vẫn luôn nghĩ anh trai của cậu thật quyến rũ và nóng bỏng. Nhưng giờ đây, Sam quyết định sẽ cho thêm từ "đáng yêu" vào từ điển vì cậu nhóc tuổi teen Dean này. Cậu chỉ muốn đè nghiến anh xuống giường, hôn vào đôi môi căng mọng đến khi anh thiếu dưỡng khí và đánh dấu lên khắp cơ thể non nớt ấy.
- "Em tìm hiểu được gì rồi?" - Dean vừa nói vừa mặc quần áo, vẫn quá cỡ với anh lúc này.
- "Chưa có gì cả, nhưng em sẽ dành thêm chút thời gian để cố gắng tìm hiểu thêm." - Sam hắng giọng trước khi nói, mong anh trai sẽ không nhận ra cậu vừa có những suy nghĩ không đứng đắn về anh.
- "Okay, còn anh mày thì đi ngủ đây."
- "Sớm thế sao? Anh còn chưa ăn tối mà."
- "Anh sẽ bỏ bữa tối. Cái cơ thể đang tuổi phát triển cơ bắp này làm anh cảm thấy tệ hơn đi săn Ma cà rồng, Ma sói và Wendigo trong cùng một ngày nữa." - Nói rồi, Dean nằm phịch ra giường và cứ thế thiếp đi.
__________
Nhiều giờ đồng hồ sau bữa tối qua loa, Sam đã tìm thấy vài thông tin hữu ích. Cậu gọi Dean vài lần nhưng đáp lại cậu chỉ có tiếng thở đều của anh. Cậu tiến lại gần với ý định lay anh dậy. Đập vào mắt Sam là hình ảnh hàng lông mi dài duyên dáng cùng đôi môi đo đỏ như viên kẹo đường.
- Chúa ơi, trông anh ấy mới duyên dáng làm sao.
Sam cúi xuống, ghé môi mình lại gần môi anh. Và khi hai đôi môi như sắp chạm vào nhau, Dean bừng tỉnh giấc. Sam nhanh chóng rụt mặt ra xa, cố điều chỉnh lại nhịp tim tăng cao.
- "Sammy? Sao thế?"
- "À ừ không có gì cả. Chỉ là em đã tìm thấy một vài thông tin có liên quan đến tình trạng của anh bây giờ."
- "Ồ vậy sao? Nói anh nghe đi." - Dean ngồi bật dậy trên giường, nhìn người em trai của mình với ánh mắt tò mò.
- "Em có một tin buồn và một tin vui. Anh muốn nghe tin nào trước?"
- "Tin buồn đi. Anh mày cũng muốn biết nó tệ đến thế nào."
- "Tin buồn là lời nguyền này sẽ không tự biến mất theo thời gian."
- "Okay, anh cũng đoán trước được rồi. Vậy còn tin vui?"
- "Tin vui là em đọc được cách để hóa giải lời nguyền này là 'nạn nhân của lời nguyền phải thực hiện điều mà họ khát khao nhất ở cái độ tuổi họ bị biến thành'."
- "Vậy anh phải làm điều mà anh muốn làm nhất khi anh....ờm....ừm...mười bốn tuổi?"
- "Ừm, chính xác là thế đấy, anh trai."
Dean bắt đầu suy nghĩ và liệt kê cho Sam nghe bất cứ việc gì mà anh nghĩ ra, như là không cuộc săn bắn nào trong cả ngày, chơi video game hàng tiếng đồng hồ, ăn thật nhiều bánh nướng,...
- "Okay, vậy chúng ta sẽ dẹp bỏ hết mọi việc vào ngày mai và thử hết tất cả mọi điều mà anh nghĩ đến xem mọi chuyện sẽ đến đâu."
Chapter Text
Ngày hôm sau, điều đầu tiên mà Dean khăng khăng muốn làm chính là ăn thật nhiều bánh nướng cho bữa sáng. Vừa bỏ miếng trứng vào miệng, Sam vừa thầm niệm trong lòng rằng Dean sẽ không bị đau bụng sau vụ này.
- "Ăn không, Sammy?"
- "À không, em ổn. Và anh ăn từ từ thôi kẻo nghẹn đấy."
Nhìn cặp má anh phồng lên vì nhồi nhét đồ ăn, chẳng hiểu sao Sam lại thấy nó thật đáng yêu thay vì lố bịch, phải chăng đây là filter tình yêu mà mọi người hay nhắc đến?
Sau khi xử đẹp năm cái bánh nướng, cả hai cùng chờ đợi xem liệu Dean có biến trở lại như cũ không.
Một phút trôi qua...
Rồi ba phút...
Rồi năm phút...
Chẳng có gì xảy ra cả.
- "Okay vậy em nghĩ nó không phải điều anh muốn làm nhất khi anh mười bốn tuổi rồi."
- "Vậy giờ em đưa anh đi đến tiệm game thử xem." - Dean nhún vai.
__________
Dean sau đấy cứ loắt thoắt chơi hết trò chơi này sang trò chơi khác trong đấy. Anh đặc biệt yêu thích trò bắn súng và Sam phải nói rằng anh chơi tốt như cách anh bắn lũ quái vật ngoài đời vậy.
Trong khoảnh khắc ấy, hai anh em dường như quên mất mọi thứ về câu thần chú của tên phù thủy. Nhìn gương mặt bừng sáng và nghe tiếng cười khanh khách của người anh trai tuổi teen, Sam hiểu ra vì sao Dean vẫn luôn can thiệp vào mọi việc Sam làm, cũng chỉ vì muốn bảo vệ cho đứa em trai mà anh mãi xem là bé con sáu tháng tuổi anh từng cứu vào ngày định mệnh ấy.
Về phía Sam, cậu sẵn sàng hy sinh mạng sống cho Dean không chỉ vì họ cùng chung một dòng máu nhà Winchester mà còn vì từ lâu, Sam đã yêu người anh trai của mình theo cách hơn cả tình anh em. Ngay cả lúc cậu ở Standford thì điều cậu cố gắng làm vẫn luôn là quên đi hình bóng tên khốn mang tên Dean Winchester. Trải qua nhiều biến cố, Sam hiểu cuộc sống thợ săn sẽ cứ thế mãi bám lấy cậu, hay đúng hơn thì chính cậu lại chẳng thể rũ bỏ anh Dean.
- "Sam? Sammy? Sam!!!" - Tiếng gọi của Dean kéo cậu ra khỏi dòng suy nghĩ.
- "Ừ Dean?"
- "Chết tiệt, Sam! Anh gọi chú cổ họng muốn rút lại luôn đấy! Chú mày để linh hồn lông nhông ở đâu vậy?"
- "Không đâu cả, xin lỗi anh. Em chỉ hơi mất tập trung thôi. Anh gọi em có việc gì không?"
- "Chúng ta đi chơi trò đua xe đi. Anh cá là dù anh mười bốn tuổi nhưng vẫn thừa sức cho em hít khói đấy nhá!" - Nét trẻ con trên gương mặt càng làm tăng thêm sự tinh nghịch trong câu nói của Dean.
Sam phì cười rồi theo Dean tới máy game đua xe. Chẳng rõ do chảy trong huyết mạch của Dean là dòng máu tay lái cừ khôi hay do Sam nhường nhịn trẻ vị thành niên mà Sam thua tan nát.
- "Em chơi tệ thật đấy, Sammy."
- "Im đi, tên khốn."
- "Đũy."
Tiếng réo từ hai chiếc bụng đói đã cắt ngang cuộc trò chuyện. Lúc này, hai anh em nhà Winchester mới nhận ra họ đã dành hẳn bốn tiếng đồng hồ trong tiệm game và nếu họ không bỏ gì đó vào bụng thì e rằng sẽ có hai linh hồn giận dữ đi theo những vị khách đến tiệm game này để trấn lột đồ ăn.
__________
- "Thật luôn hả, Dean?"
- "Cái gì cơ??"
- "Cơ thể anh size M mà anh gọi hẳn bánh cheeseburger size 3XL to cỡ Trái Đất cơ đấy!"
- "Thôi nào, em zai. Anh mày đang tuổi ăn tuổi lớn mà. Anh thề trao đổi chất của cơ thể này nhanh kinh khủng luôn!"
Khi Sam định mở miệng phản bác lại thì cô bồi bàn bưng đến ly nước ngọt Dean đã gọi trước đó. Dĩ nhiên, nó cũng ở cái size đủ cho cả đội quân uống.
- "Con trai anh ăn khỏe thật đấy!" - Câu nói của cô bồi bàn nọ vẫn làm hai anh em xịt keo cứng ngắc dù cô đã rời đi tầm năm giây rồi.
- "Em zai, cô ấy tưởng em là bố của anh cơ đấy! Có lẽ em nên suy nghĩ lại về việc bản thân suốt ngày nhăn mày cau có đi." - Dean nói giữa những tràng cười còn mặt Sam như vừa bị 'ai đó' lấy mất laptop để xem phim heo.
Nhưng rồi trong đầu Sam lại đột nhiên hiện hình ảnh Dean nằm sấp trên tấm ga giường nhàu nhĩ của nhà nghỉ, cả thân hình ướt đẫm mồ hôi bóng loáng dưới ánh sáng le lắt từ ngoài cửa sổ. Mắt anh nhắm nghiền tận hưởng từng cơn sung sướng, tấm lưng trần thon thả của tuổi niên thiếu cong lên từ những cú đẩy hông mạnh mẽ của em trai. Tiếng rên rỉ xen lẫn tiếng gọi daddy đầy tình thú cứ không ngừng tuôn ra từ đôi môi đầy mê hoặc.
- "Sam? Sammy!!"
- "Yeah, Dean?" - Sam giật mình, mặt cậu đỏ lựng cả lên.
- "Em ổn chứ? Đây là lần thứ hai trong ngày anh gọi mày khàn cả giọng mà mày chẳng trả lời trả vốn gì anh rồi đấy."
- "Yeah, em ổn. Em chỉ.....ừm.....đang bận suy nghĩ chúng ta nên làm gì tiếp theo vì anh vẫn chưa trở lại như cũ thôi."
Sam lia tầm mắt xuống dĩa salad tươi rói vì vừa nói dối trắng trợn. Mà thật ra cũng không hẳn thế vì cậu vẫn thật sự quan tâm đến tình trạng của anh trai mình. Tuy vậy, trong đầu cận vẫn văng vẳng tiếng gọi daddy bằng chất giọng còn đôi phần non trẻ từ miền hư ảo. Sự mâu thuẫn ấy làm đầu óc cậu có phần quay cuồng và mặt cậu thì vẫn điểm tô màu phơn phớt đỏ.
- "Thế em nghĩ ra gì rồi?"
- "Chẳng gì cả, giờ chúng ta chỉ biết điều anh thật sự khát khao nhất không phải nhồi nhét một đống bánh nướng vào bụng hay vận động đến vã mồ hôi hột ở tiệm game thùng. Hoặc có lẽ cũng không phải xơi hết cái combo size 3XL này luôn."
- "Ừ, có lẽ thế thật." - Dean bỏ hết phần ít ỏi cuối cùng của cái bánh vào miệng nhai nhồm nhoàm rồi hút hết cả phần nước ngọt còn sót lại. Anh nhún vai và làm hành động như muốn nói 'ừ vẫn là anh phiên bản mười bốn tuổi đây'.
- "Nhưng anh vừa nghĩ ra một điều....chúng ta sẽ đi thuê vài đĩa phim và xem cùng nhau."
- "Xem phim à? Nhưng anh vẫn xem với em suốt khi bố đi săn mà. Làm sao nó có thể là điều mà anh muốn thực hiện nhất được?"
- "Thì sao chứ? Thử cũng mất mát gì đâu? Tới tận bây giờ anh mày vẫn đam mê phim ảnh lắm đấy!"
- "Rồi rồi."
Chapter Text
Khoảng một giờ đồng hồ sau, hai anh em nhà Winchester đã chuẩn bị sẵn sàng biến hóa căn phòng nhà nghỉ thành rạp chiếu phim với vài chiếc đĩa phim, vài gói bim bim, vài chai bia và vài lon nước ngọt vì Sam khăng khăng Dean không được uống bia cho đến khi anh trở lại hình hài tuổi ba mươi.
Hai người họ cứ thế kéo rèm lại và chăm chú xem hết phim này đến phim nọ trên hai chiếc giường mà chỉ cần động đậy một chút là lại phát ra những âm thanh kẽo cà kẽo kẹt như trong phim kinh dị.
Nhưng bầu không khí này lại làm Dean nhớ đến những mảnh kí ức vui vẻ ít ỏi trong tuổi thơ của họ. Sammy bé nhỏ thì luôn ngủ thiếp đi trước khi bộ phim kết thúc. Còn Dean thì luôn nhẹ nhàng đắp chăn và thì thầm lời chúc ngủ ngon mà anh chẳng rõ Sam có nghe thấy không.
Dean lén nhìn qua Sam, tự hỏi cậu có đang hồi tưởng quá khứ như anh vừa làm không. Nhưng căn phòng quá tối để anh có thể nhìn thấy rõ ngũ quan trên mặt em trai. Anh bĩu môi rồi hướng sự tập trung về lại ti vi, chẳng biết rằng ở chiếc giường bên kia, Sam cũng đang lén nhìn anh. Rõ là cậu cũng nhớ về quãng thời gian lúc xưa và rõ là cậu cũng nghe thấy tất thảy những lời chúc ngủ ngon của anh.
__________
- "Anh thề dù xem phim này một trăm lần đi nữa, anh vẫn sẽ thấy nó thật hấp cmn dẫn!" - Dean cảm thán khi màn hình ti vi bắt đầu chạy dòng chữ giới thiệu đoàn làm phim.
Ở phía bên kia, đáp lại Dean hoàn toàn là sự im lặng. Nhận ra sự khác lạ, anh rón rén đi lại chỗ Sam. Đầu cậu tựa lên đầu giường, mắt nhắm nghiền với hơi thở đều đều. Giống như lúc nhỏ, em trai anh lại thiếp đi khi hai anh em họ xem phim cùng nhau.
Dean khẽ gọi tên Sam vài lần như để dò xét cậu có thật sự đang ngủ không. Khi chẳng thấy phản ứng gì, anh nhẹ nhàng vuốt phần tóc lòa xòa trên gương mặt điển trai của Sam rồi đặt lên khóe môi cậu một nụ hôn chóng vánh nhưng đầy âu yếm. Anh lặng lẽ ngắm nhìn từng góc mặt của em trai mình bằng ánh mắt dịu dàng nhưng đượm buồn trước khi tiến lại gần cửa. Với lấy chiếc áo khoác, Dean nhẹ nhàng rời khỏi phòng.
__________
Sam tỉnh giấc khi nghe được vài tiếng lanh canh của đồ đóng hộp.
- "Anh đang làm gì thế, Dean?" - Sam vừa dụi mắt vừa hỏi.
- "Ồ, nàng công chúa ngủ trong rừng đã tỉnh dậy vừa kịp để ăn bữa tối anh chuẩn bị. Quá toẹt zời luôn." - Vẫn là câu nói trêu đùa quá đỗi quen thuộc nhưng chẳng hiểu sao, Sam lại cảm thấy lần này có chút khác biệt.
Dean cầm chiếc nồi nhỏ trên cái bếp rồi đổ đống bầy nhầy trong ấy ra chiếc đĩa. Nghe anh trai nhắc đến 'bữa tối', cậu cũng vô thức ngồi bên chiếc bàn. Khi anh đặt trước mặt cậu đĩa thức ăn, Sam mới nhận ra đống bầy nhầy ấy là gì.
- "SpaghettiOS?"
- "Có cả Lucky Charms và sữa nữa đấy." - Dean bày ra bàn hộp ngũ cốc đầy màu sắc cùng hộp sữa có hình chú bò ngộ nghĩnh.
- "Trở về ngày xưa cũ nhỉ?"
- "Yeah."
Đến lúc này, Sam hoàn toàn có thể khẳng định rằng suy nghĩ của cậu đã đúng. Dean không lên tiếng nói một lời nào trong suốt bữa ăn và cả hai anh em cứ thế ôn lại thời thơ ấu trong bầu không khí ngột ngạt và bất thường.
Không lý nào mà anh ấy giận mình chỉ vì mình ngủ quên trong lúc xem phim, phải không? - Sam nghĩ.
Chapter Text
Sau khi dọn dẹp xong, Sam bước đến ngồi trên chiếc giường của mình. Cậu quyết định sẽ phá vỡ sự im lặng kì quặc này.
- "Vậy là....ừm....anh đã nghĩ trở thành đầu bếp cá nhân cho em là điều mà anh muốn làm nhất ở tuổi mười bốn hả?"
- "Ý nghĩ đó chỉ vô tình xuất hiện trong đầu anh thôi. Nhưng em cũng thấy rồi đấy, anh vẫn chưa trở lại như cũ được."
Sam cảm nhận rất rõ nỗi bực dọc pha lẫn thất vọng trong lời nói của Dean vừa rồi. Điều đó như bóp nghẹt lấy trái tim cậu. Đồng thời cũng thôi thúc cậu làm những điều ngu ngốc.
- "Dean, em muốn anh biết điều này. Anh đã luôn ở đây, trông chừng và chăm sóc cho em suốt quãng thời gian dài mà chẳng ca thán gì. Nên cho dù có mãi mãi không thể trở lại hình dáng cũ, anh vẫn là Dean của em. Em sẽ xem đây là cơ hội để em có thể đền đáp những gì mà anh xứng đáng có được....và....yeah.....". Sam ngập ngừng. "Em yêu anh, Dean à, từ rất lâu rồi. Em không muốn chỉ là em trai của anh nữa, em muốn làm bạn đời của anh."
Lời bày tỏ của Sam khiến Dean sững người trong nhiều giây. Giật mình trước những gì mình vừa nói, Sam định mở miệng để bào chữa. Nhưng trước khi có chữ kịp nào tuôn ra, Dean bất ngờ chồm dậy, đặt môi mình lên môi cậu. Và lần này, người cảm thấy bối rối là Sam.
Lưỡi Dean lướt nhẹ lên cánh môi còn đang đóng chặt vì sững sờ của Sam. Đôi mắt anh nhắm nghiền, bàn tay len vào mái tóc mềm mượt của cậu để dẫn dắt nụ hôn thêm sâu và nóng bỏng. Những cái chạm nồng nàn ấy đã kéo tâm trí cậu trở về thực tại. Cậu khé hé môi để đáp lại chiếc hôn đầy khao khát từ người cậu yêu. Nhận được câu trả lời như ý, Dean trở nên táo bạo hơn. Anh trèo lên người Sam, ngồi lọt thỏm trên cặp đùi săn chắc của cậu. Cứ thế, anh để mặc bàn tay hư hỏng của Sam trượt dần từ lưng đến vòng eo nhỏ. Dean rên lên thỏa mãn khi Sam chạm và xoa nắn cặp mông căng tròn của mình. Tiếng môi lưỡi ướt át bám lên khắp nơi trong gian phòng.
Môi họ chỉ tách nhau ra khi cả hai chẳng còn đủ dưỡng khí. Hơi thở nóng rực của hai anh em hòa quyện vào nhau, những giọt cảm xúc râm ran vẫn còn lan tỏa khắp hai cơ thể sau nụ hôn bỏng cháy.
- "Chiếm lấy anh đi, Sam."
- "Anh chắc chứ?"
Đôi gò má ửng đỏ vì hứng tình của Dean khiến Sam cảm thấy đũng quần cậu chật chội hơn hẳn. Dù vậy, cậu vẫn muốn chắc chắn rằng Dean sẽ không hối hận về việc này vào sáng ngày hôm sau.
- "Yeah, anh chắc chắn. Biến anh thành của em đi." - Dean quyến rũ thì thầm vào tai Sam.
Chỉ chờ có thế, Sam luồn tay dưới mông Dean và dễ dàng nhấc bổng cơ thể thiếu niên của anh rồi đè nghiến anh xuống chiếc giường thoang thoảng mùi hương của người em trai. Hành động nồng nhiệt của Sam trái ngược hẳn với hình tượng đạo mạo thường ngày khiến Dean bất ngờ.
- "Quào, anh không ngờ em...!!"
Sam thoăn thoắt cởi bỏ chiếc áo thun và chiếc quần jeans cùng quần nhỏ của Dean. Nhìn khối cơ thể trần truồng trước mắt, Sam bắt đầu hiểu suy nghĩ của lũ Ma cà rồng khi nghe thấy tiếng máu chảy trong huyết quản của con mồi.
- "Sammy....có mỗi anh mày trần như nhộng thế này thì có vẻ không công bằng lắm đâu nhỉ?" - Dean nũng nịu. Cậu không biết anh trai mình học đâu ra cái thói mè nheo ấy nhưng chợt thấy nó cũng đáng yêu.
Sam phì cười, bắt đầu tự cởi bỏ áo sơ mi cùng quần jeans của mình, để lộ ra phần thân trên đẹp như tạc tượng. Khoang miệng Dean ứa nước miếng, thật muốn dùng lưỡi lướt lên từng đường vân cơ bắp ấy, nhưng anh nhanh chóng nuốt suy nghĩ ấy xuống.
"Từ lúc quái nào mà thằng bé trông ngon dữ thần thế nhỉ?" - Dean nghĩ.
- "Anh mà cứ dùng giọng điệu như thế nói chuyện với em là tối nay em cho liệt giường đấy nhá." - Sam vừa mút vừa gặm cắn lên phần da thịt nơi cổ Dean vừa thì thầm bằng chất giọng khàn đặc.
Dean chẳng hiểu từ xưa đến nay mình vốn đã nhạy cảm như thế hay do mình đang ái ân với người trong lòng mà cơ thể cứ run rẩy theo từng chiếc hôn lên vùng da trên cổ. Bàn tay to lớn của Sam xoa nắn trên hông khiến dương vật nhỏ của Dean tuổi teen co giật và rỉ dịch nhờn.
Sau khi cảm thấy hài lòng với tác phẩm dấu hôn trên cổ anh trai, chiếc lưỡi ẩm ướt của Sam trượt dọc theo từ xương quai xanh xuống cặp ngực non mềm của Dean. Cậu nửa đùa giỡn nửa âu yếm núm vú phơn phớt hồng của chàng thiếu niên trong khoang miệng khiến từng tiếng rên dâm dật cứ thế thoát ra khỏi đôi môi mọng nước.
- "Hmmm....Sam.....ngừng lại đi....anh không phải phụ nữ....và cảm giác nó kì lắm...." - Dù nói vậy nhưng trong vô thức, Dean lại ưỡn ngực ra như mời gọi.
Sam cười khẩy trước sự mâu thuẫn giữa phản ứng và lời nói của Dean.
- "Anh nói dối tệ lắm đấy, anh có biết không?"
- "Anh mày không có nói dối nhá!"
- "Thế này là sao đây? Em nhớ em còn chưa chạm vào nó mà."
Sam vuốt ve lấy dương vật nhỏ đang cương cứng của Dean khiến anh nhắm nghiền đôi mắt lại, hông cứ di chuyển theo nhịp điệu của Sam. Biểu cảm ngoan xinh yêu như thế này làm cho tầm mắt Sam cứ vấn vương mãi không rời đi được.
- "Sam...Sammy....anh nghĩ anh sắp...."
Theo sau đó, một dòng tinh dịch nóng hổi bắn đầy vào bàn tay to lớn và đầy vết chai sạn của Sam. Không một chút chần chừ, cậu liếm hết sạch dịch thể của Dean, cảnh tượng kích thích đến nỗi tay sát gái như Dean cũng phải mặt đỏ tim đập.
- "Sam....em--!!"
- "Dean, anh để bôi trơn ở đâu vậy?"
- "À ừ ở trong túi của anh đấy."
Khi Dean còn chưa kịp nghĩ ra câu trả lời cho câu hỏi 'sao thằng bé biết mình có chai bôi trơn?', anh đã cảm nhận được hai chân bị mở ra và ngón tay đẫm dịch bôi trơn của Sam xoa đều lên cái lỗ giữa cánh mông.
- "Anh sẵn sàng chưa?"
Dean khẽ gật đầu. Nhận được sự đồng ý, Sam vừa cẩn thận quan sát biểu cảm của anh vừa dịu dàng dùng ngón tay mở rộng cho anh. Dù ở bất kì hoàn cảnh nào, Sam cũng không bao giờ muốn tổn thương hay nhìn thấy cảnh Dean đau đớn.
Một ngón tay...
Hai ngón tay....
Rồi ba ngón tay....
- "Sam....đủ rồi....xin em...." - Dean thì thào giữa hơi thở dốc và những tiếng rên rỉ đầy nhục dục.
- "Xin em gì nào, Dean? Anh phải nói rõ thì em mới biết anh muốn gì chứ." - Sam trêu ghẹo, đôi khi làm tên khốn cũng chả sao đâu nhỉ?
- "Xin em....hãy chơi anh đi...nhồi dương vật của em vào lỗ của anh đi..." - Dean nũng nịu dùng bàn chân cọ cọ vào chiếc quần nhỏ phồng to của Sam.
Sam nhếch môi trước sự bạo dạn của anh trai. Dean lúc nào cũng thế, một quả bom sex khiến người ta chỉ có thể nghĩ đến những điều hư hỏng, dù ở hình dáng tuổi ba mươi hay chàng thiếu niên mười bốn xuân xanh.
- "Okay, nhưng có thể sẽ đau đấy."
Thời điểm Sam cởi ra thứ cuối cùng trên cơ thể cũng là lúc Dean hiểu ra ẩn ý của 'có thể sẽ đau' là gì. Xem bao nhiêu bộ phim heo rồi nhưng thứ giữa hai chân của em trai anh chuẩn xác là củ khoai to nhất anh từng thấy. Đánh hơi được mùi do dự, chú cún bự Sam Winchester chớp chớp đôi mắt long lanh.
- "Ừm...Dean....nếu anh muốn thì chúng ta có thể dừng lại...."
Khuôn mặt bí xị của Sam khơi gợi lên cái tính thích bỡn cợt của Dean.
- "Ừm...anh nghĩ chúng ta nên dừng thôi, bởi 'cái thứ đó' chắc chắn sẽ không vừa đâu."
Quả như Dean dự đoán, mặt Sam tối sầm hẳn lại.
- "Hết cứu rồi, ai kêu của chú mày khủng quá, anh mày thì lại không thích bị đau khi làm tình đâu." - Cười thầm trong lòng, Dean tiếp tục diễn vai nạn nhân.
- "Okay....vậy em đành tự đi giải quyết nó thôi..."
Ngay khi Sam vừa đứng dậy, Dean dùng hết sức lực mình có và đẩy cậu bật ngửa ra sau. Chiếc giường kêu lên từng tiếng kẽo kẹt trước sức nặng đột ngột được đặt lên nó.
- "Dean?! Anh làm gì vậy?!"
Sam ngạc nhiên nhìn anh ngồi lên hông mình. Cậu suýt không kiểm soát được mà rên lên khi Dean cọ cánh mông căng mịn lên dương vật cậu.
- "Anh đùa chú mày thôi. Anh chăm lo mọi thứ cho chú mày từ nhỏ. Sao giờ lại không thể chăm lo cho cả nhu cầu tình dục của chú mày chứ?" - Dean nháy mắt tinh nghịch rồi thoa thêm bôi trơn lên bộ phận nam tính của Sam.
Dean cầm dương vật của Sam và từ từ ngồi lên nó, cảm nhận thứ to lớn ấy đang dần nhồi đầy phía trong mình. Dean cắn môi chịu đựng vì anh cảm thấy cơn đau nhẹ, cơ thể vị thành niên nhỏ nhắn đang cố gắng thích nghi với dị vật to lớn nhưng anh vẫn cố thả lỏng để không làm đau Sam. Cùng lúc đó, lẽ hiển nhiên Sam cảm nhận được từng thớ cơ mềm mại và ẩm ướt đang siết lấy dương vật mình, cảm giác rất tuyệt nhưng cậu không muốn nhìn thấy anh trai nhỏ bị tổn thương.
- "Dean, dừng lại đi! Anh sẽ làm bản thân bị thương đấy!"
- "Không, anh muốn làm, Sam. Hãy để anh làm, được chứ?"
Nếu thứ làm Dean cảm thấy mềm lòng nhất là đôi mắt cún con tội nghiệp của Sam thì ánh mắt kiên định này là thứ Sam không gạt bỏ được. Cậu giữ im lặng, thầm đồng ý và dịu dàng xoa xoa cặp đùi thon thả như để nói 'em tin anh'.
Đâu đó vài phút sau, Dean bắt đầu cử động phần hông. Những tiếng rên rỉ sung sướng cũng dần phát ra nhiều hơn từ cả hai. Tiếng kẽo kẹt từ chiếc giường cũng ngày một lớn hơn khi Dean nhấp hông ngày càng hăng say. Tiếng lép nhép từ nơi giao hợp văng vẳng trong bầu không khí đặc quánh mùi tình dục, gia tăng kích thích cuộc ân ái. Sam lờ mờ suy nghĩ nếu Dean là Siren đến đây để yêu cầu cậu bán đi linh hồn, Sam chắc cũng chẳng chần chừ mà gật đầu ngay tức khắc.
Sam kéo Dean vào một nụ hôn sâu rồi lật người lại, đặt anh trai mình dưới thân. Như đã chờ đợi điều này từ lâu, cậu trai nhỏ vòng tay ôm lấy bờ vai rộng của Sam. Móng tay Dean để lại hằng hà vết cào cấu lên lưng đối phương khi người em trai nhà Winchester chủ động thúc từng cú mạnh mẽ vào chỗ nhạy cảm nhất bên trong anh.
- "Oh...fuck....Sam....chết tiệt....cảm giác sướng quá.....em làm tình giỏi thật...."
Giá mà Dean biết được lời nỉ non trong cơn đê mê ấy đã tác động thế nào đến chút lý trí ít ỏi mà Sam cố giữ từ đầu đến lúc này. Giá mà Dean biết được Sam từng vô số lần vẽ lên cảnh đặt anh dưới thân trong trí óc nhưng chẳng bức tranh nào sinh động bằng bức tranh mang tên 'thực tại' này. Giá mà Dean biết được mỗi khi Sam thấy anh đi vui vẻ với các cô gái, Sam nghĩ mình có thể thay thế Leviathan cho chức danh 'Hoàng Tử của Sự Đố Kỵ'.
- "Dean, gọi 'daddy' đi." - Sam yêu cầu giữa những cú đẩy hông.
- "Daddy....daddy..." - Đợt sóng sung sướng đã hoàn toàn chiếm lấy hết tâm trí của Dean.
- "Anh quả là một con điếm dễ bảo đấy, Dean."
Sam cười khẩy khi nhận thấy Dean vừa siết chặt lấy cậu ở bên dưới. Cậu sẽ ghi nhận vào hồ sơ kí ức về Dean rằng anh trai thích được gọi là 'con điếm dễ bảo'.
- "Sammy....ah...anh nghĩ anh sắp ra nữa rồi....Em đang làm gì vậy!?"
Dean thốt lên, nhìn vào Sam bằng cặp mắt xanh lục óng ánh nước mắt sinh lý khi Sam bóp nhẹ phần đầu dương vật nhỏ của anh.
- "Em muốn chúng ta ra cùng nhau. Có được không, Dean?"
Dean gật đầu đồng ý và mím môi chịu đựng. Sam nâng nhẹ hông anh rồi âu yếm hôn lên trán, mí mắt đến chóp mũi như thể an ủi. Tư thế thay đổi cũng khiến Dean cảm thấy Sam đâm vào sâu hơn. Toàn thân anh run rẩy, đôi chân anh quấn chặt lấy phần hông quyến rũ của Sam và ngón chân co quắp lại vì bị kích thích tột độ.
- "Dean, em...sắp ra rồi...."
Sam nới lỏng tay và bắt đầu vuốt ve dương vật nhỏ của Dean. Người anh trai nhà Winchester cảm thấy đầu váng mắt hoa giữa nhịp độ ngày càng nhanh của những cú thúc.
- "Anh yêu em, Sam! Yêu em rất nhiều!!"
Lời tỏ tình ngọt ngào và chan chứa tình cảm ấy trở thành chất xúc tác mạnh mẽ không thể ngờ đến. Sam bắn dòng tinh dịch nóng hổi và đặc sệt vào trong Dean còn anh thì bắn đầy lên chiếc bụng thon gầy của mình.
Sam kéo Dean vào lồng ngực rắn rỏi, hôn lên mái tóc nâu của anh. Ánh mắt Dean vẫn còn mê man sau màn mây mưa kịch liệt.
- "Em cũng yêu anh, Dean. Nhiều đến mức anh không thể tưởng tượng được."
__________
Sáng hôm sau, Dean tỉnh dậy với cơ thể nhớp nháp mùi tình ái, hông và eo anh đau nhói vì phải hoạt động quá sức và trên hết, một dòng chất lỏng nhơn nhớt đang chảy ra từ giữa mông anh.
"Cái tên nhóc này làm tình xong còn chẳng thèm vệ sinh sạch sẽ gì cho anh mày luôn!"
Dean quay qua nhìn tên thủ phạm vẫn còn đang chảy nước miếng ngủ o o, chẳng biết kế bên là thằng anh trai đang nuôi ý định đấm chảy máu mũi mình.
Mà khoan đã, có gì đó là lạ. Ý là làm tình với em trai mình là đã hơn cả lạ rồi. Dean lật tung tấm chăn và nhìn vào cơ thể mình. Từ bàn tay đến đôi chân rồi đến bộ phận nam tính. Trái ngược với ý nghĩ thông thường rằng hẳn anh sẽ vui vẻ hò hét lên khi trở lại với hình dáng cũ, Dean chỉ ngồi sững người trên giường. Dòng chảy kí ức lướt qua tâm trí.
Một lúc sau, Dean nhận ra rằng điều anh khát khao nhất ở độ tuổi mười bốn là
"Được người anh yêu thương nhất hồi đáp tình cảm."
LeoMio_3311 on Chapter 1 Tue 23 Sep 2025 04:03PM UTC
Last Edited Tue 23 Sep 2025 04:03PM UTC
Comment Actions
UyenTang on Chapter 1 Thu 25 Sep 2025 04:52AM UTC
Comment Actions
detpro on Chapter 1 Sun 28 Sep 2025 02:53PM UTC
Comment Actions
UyenTang on Chapter 1 Sun 28 Sep 2025 03:28PM UTC
Comment Actions
zraval1747 on Chapter 2 Fri 26 Sep 2025 02:30AM UTC
Comment Actions
UyenTang on Chapter 2 Sun 28 Sep 2025 03:45AM UTC
Comment Actions